Anh/chị thân mến,
“Đừng như người phụ nữ bẻ sợi chỉ sau khi đã tết và gấp lại, làm cho sợi chỉ trở nên chắc chắn, rồi lại bẻ ra, để rồi lời thề của các ngươi trở nên vô nghĩa, chỉ vì một cộng đồng mạnh hơn cộng đồng khác. Chính Allah sẽ thử thách các ngươi bằng điều đó. Đương nhiên, các ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm.”
(An-Nahl, 16/92)
Dù theo lý thuyết thì điều đó là sai, nhưng trên thực tế lại thường xuyên xảy ra.
“Người mạnh có thể phá vỡ lời thề, có thể không giữ lời hứa.”
đặc biệt phản đối và cấm đoán quan điểm sai lầm cho rằng
Trong kinh Qur’an, Thượng đế Allah ta’ala đã ra lệnh phải giữ lời hứa, các thỏa thuận và lời thệ nguyện. Bởi vì việc một người Hồi giáo đơn phương phá vỡ thỏa thuận là một hành vi phản bội đối phương; mà sự phản bội là điều bị cấm trong tôn giáo Hồi giáo.
Trong thời kỳ Jahiliyyah, người ta thường lập các hiệp ước với nhau để thu hút sự ủng hộ. Sau khi lập hiệp ước, nếu họ tìm thấy những cộng đồng mạnh hơn và đông đảo hơn những cộng đồng mà họ đã lập hiệp ước, họ lại phá vỡ hiệp ước cũ để lập hiệp ước mới với những cộng đồng mạnh hơn và đông đảo hơn đó. Như vậy, họ đã phản bội những người mà họ đã từng lập hiệp ước, mặc dù đã hứa với Chúa. Chúa ta đã ví hành vi này của họ như người phụ nữ đã tết sợi len rất kỹ, rồi lại tháo ra. Chúa ta đã ra lệnh cho người Hồi giáo không được phá vỡ những hiệp ước đã ký kết để lấy lòng người khác.
(xem Taberi, chú giải về câu kinh thánh liên quan)
Tuy nhiên, việc phá vỡ lời thề không liên quan đến quyền và nghĩa vụ của bất kỳ ai là được phép, bằng cách trả tiền chuộc.
Với lời chào và lời cầu nguyện…
Hồi giáo qua các câu hỏi