Tevhid nghĩa là gì?

Câu trả lời

Anh/chị thân mến,

Tawhid: Có nghĩa là “thống nhất”, “tin rằng không có thần linh nào khác ngoài Allah”, “lặp đi lặp lại câu La ilaha illallah”.

Khi nhắc đến thuyết nhất thần, người ta thường nghĩ ngay đến câu nói “lâ ilâhe illallah”. Câu nói này được gọi là câu tuyên ngôn nhất thần và thể hiện sự không có thần linh nào khác ngoài Allah.

Đã có nhiều phép ví von được dùng để mô tả thế giới hiện hữu này. Một trong số đó là “cung điện vũ trụ”. Tóm lại, thuyết nhất thần là niềm tin rằng chỉ có một vị vua cai trị cung điện này, và không có bất kỳ ai hay bất cứ điều gì được coi là đối tác của Ngài.

Sàn nhà của cung điện vũ trụ không phải là của người khác, và nó cũng không phải là của người khác. Thảm, đèn và các đồ đạc khác của cung điện này không được mang đến từ một thế giới khác rồi lắp đặt ở đây. Mọi thứ trong cung điện, và quan trọng hơn là mỗi vị khách, đều được sinh ra từ chính cung điện. Hãy nhìn một bông hoa: Từ đất đến mặt trời, nó chứa đựng một phần nhỏ của mọi thứ trong cung điện. Hãy nhìn vào cơ thể con người: Những nguyên tố, là những viên gạch xây dựng nên cung điện này, cũng hiện hữu trong đó.

Những ngọn núi mọc lên như những chiếc ghế tựa giữa những đồng bằng. Nhưng không phải được mang đến từ nơi khác, mà tự mọc lên từ lòng đồng bằng. Quả quả đậu trên cành cây. Không phải được nhập khẩu từ nơi khác, mà tự mọc ra từ thân cây.

Đứa con thơ ngồi trên lòng mẹ. Không phải từ một đất nước xa lạ đến, mà lớn lên trong lòng mẹ. Mặt trời trở thành đèn chiếu sáng cung điện này. Không phải được mua từ nơi khác, mà được tạo ra cùng với bầu trời.

Trong thế giới này, vô số thực thể, có thể nói là vô cùng, đã được hợp nhất, kết nối với nhau, và mối quan hệ giữa chúng đã được thiết lập, biến thế giới thực thể này thành một cung điện. Những người suy nghĩ về điều này sẽ đọc lời tuyên ngôn về sự hợp nhất (kalima-i tauhid) và nhận thức rằng cung điện này, với tất cả mọi thứ trong đó, chỉ là thuộc về và được tạo ra bởi Allah.

Lời tuyên ngôn về sự độc tôn của Thượng đế (Kelime-i tevhid) có nghĩa là không có thần linh nào khác ngoài Thượng đế, nhưng tên Thượng đế (Allah) trong lời tuyên ngôn này bao hàm tất cả các thuộc tính của Thượng đế, vì vậy nó cũng chứa đựng những ý nghĩa như: “Không có ai ban sự sống ngoài Thượng đế (Muhyi), không có ai là Đấng Tạo Hóa (Halik) ngoài Thượng đế, không có ai là Đấng Chủ Tể (Malik) ngoài Thượng đế.” Như vậy, lời tuyên ngôn về sự độc tôn này chứa đựng vô số lời tuyên ngôn khác tương ứng với số lượng các thuộc tính của Thượng đế.

Một số học giả của chúng ta phân chia thuyết nhất thần thành hai loại: “thuyết nhất thần lý luận” và “thuyết nhất thần hành động”. Theo cách phân loại này, việc biết rằng Thượng đế là một và tất cả sự thống nhất trong vũ trụ đều chứng tỏ sự thống nhất của Ngài là thuyết nhất thần lý luận. Còn thuyết nhất thần hành động là việc niềm tin nhất thần này chi phối hoàn toàn trong đời sống hành động của con người.

Câu kinh Fatiha, cụ thể là câu “İyyake na’büdü ve iyyake nestain.”, dạy bài học về sự nhất thần thực hành: “Chúng con chỉ thờ phượng Ngài và chỉ cầu xin Ngài giúp đỡ.” Chúng con chỉ quay về hướng Ngài chỉ dẫn, chỉ quỳ gối trước Ngài, chỉ cúi đầu và quỳ gối trước Ngài. Chúng con chỉ dùng lý trí của mình để suy nghĩ những điều Ngài tán thuận, chỉ đặt vào lòng mình những tình cảm mà Ngài tán thuận.

Người chỉ thờ phượng duy nhất Allah sẽ được giải thoát khỏi sự sỉ nhục khi thờ phụng những thần linh giả tạo, và người chỉ cầu xin sự giúp đỡ từ Ngài sẽ được giải thoát khỏi việc theo đuổi những nguyên nhân, khỏi việc trở thành nô lệ của hoàn cảnh. Và với sự tin tưởng tuyệt đối, người đó sẽ ẩn náu trong sự bảo vệ của Chúa. Điều này không chỉ là một niềm vui cao cả mà còn là một sức mạnh vô cùng lớn lao.

Đường để trở thành một người có đức tin hoàn hảo chính là đạt đến sự hoàn thiện cả về mặt lý thuyết lẫn thực hành của thuyết nhất thần.

Tawhid không chỉ giới hạn ở những điều trên. Tawhid cũng áp dụng cho các thuộc tính, tên gọi và hành động của Thượng đế. Có thể tóm tắt như sau:


Tôn giáo duy nhất về hành động:

“Biết rằng các nguyên nhân không có ảnh hưởng gì đến sự tạo dựng và điều hành của vạn vật”, “tin tưởng rằng chỉ có Allah là Đấng Tạo Hóa duy nhất.”


Tevhid-i Sıfat:

“Điều đó có nghĩa là nhận thức rằng những thuộc tính như tri thức, quyền năng, ý chí, v.v… được quy cho tạo vật cũng là tạo vật của Allah, và không quy thuộc tính độc lập cho chúng.”


Tự tính nhất thể:

“Biết rằng mọi sự tồn tại đều không đáng kể so với bản chất và sự tồn tại của Ngài.”

Ban sự sống, ban chết, ban lành, ban ơn huệ, ban ân phúc, mỗi hành động đều là một hành động riêng biệt. Những hành động vô cùng nhiều này đều dựa trên cùng một thuộc tính. Những thuộc tính đó là “sự sống, tri thức, quyền năng, thính giác, thị giác, ý chí, ngôn từ, tạo hóa”. Việc nhận biết tất cả những hành động vô cùng nhiều được thực hiện trong thế giới hữu tạo đều xuất phát từ những thuộc tính thần thánh này chính là sự nhất thể hóa các hành động (Tawhid-i Af’al). Còn việc quy thuộc những thuộc tính này cho một thực thể duy nhất thì chính là sự nhất thể hóa bản thể (Tawhid-i Zat).


Với lời chào và lời cầu nguyện…

Hồi giáo qua các câu hỏi

Câu Hỏi Mới Nhất

Câu Hỏi Trong Ngày