Kẻ độc ác sẽ mãi mãi sống trong bóng tối sao?

Zalim, karanlıklar içinde mi kalacak?
Chi tiết câu hỏi

– Có đúng là trong một hadith có nói rằng kẻ bất công sẽ mãi mãi sống trong bóng tối không?

Câu trả lời

Anh/chị thân mến,

Một trong những hadith liên quan đến chủ đề này là:


“Hãy tránh xa sự bất công. Bởi vì sự bất công sẽ là bóng tối tăm tối đối với kẻ bất công vào ngày tận thế. Và hãy tránh xa sự keo kiệt. Bởi vì sự keo kiệt đã làm cho những người sống trước các ngươi bị tiêu diệt, khiến họ giết hại lẫn nhau và vi phạm những quyền không thể xâm phạm của nhau.”


(Mục 56, phần về lòng nhân từ, trong bộ sưu tập hadith của Muslim)

Trong Hadith, điều mà tôn giáo chúng ta nghiêm khắc cấm đoán

hai điều tồi tệ

được chỉ ra và mọi người được yêu cầu tránh xa chúng. Thứ nhất là

sự đàn áp;

thứ hai

sự keo kiệt

là.


1. Bạo ngược


Sự đàn áp,

làm điều ngược lại với những gì cần phải làm,

Không đặt đúng người vào đúng vị trí.

được mô tả là.

Sự đàn áp,

Việc xâm phạm trái phép quyền lợi của người khác, vượt quá giới hạn trong bất kỳ vấn đề nào, đều được gọi là hành vi bạo ngược. Những hành vi không đúng mực như chiếm đoạt tài sản của người khác một cách bất hợp pháp, xâm phạm danh dự và nhân phẩm của họ đều được gọi là sự áp bức.


Sự đàn áp là sự đối lập của công lý.

Công bằng là một đức tính tốt, còn sự áp bức là một điều xấu xa, là sự thiếu đức, bất lương và mất nhân phẩm. Hồi giáo hướng đến việc thiết lập công bằng trên trái đất, loại bỏ mọi hình thức áp bức và luôn cảnh giác tín đồ của mình tránh xa sự áp bức.


Bạo tàn,

là người gây bất công. Bất công này có thể là đối với Allah hoặc đối với các tạo vật của Allah.

Trong Kinh Qur’an, Allah ta định nghĩa những người không tin tưởng Ngài, không nhận biết Thánh Tổ Hồi giáo (s.a.w.), không coi Kinh Qur’an là nền tảng của cuộc sống, không tuân theo mệnh lệnh của Ngài, vi phạm những điều Ngài cấm và những người phạm những điều xấu xa như vậy là những kẻ bất công.

(Ví dụ, xem Kinh Al-Baqarah, 2/229, 254; Kinh Al-Ma’idah, 5/45; Kinh Al-Furqan, 25/8)

Có những kẻ gây bất công với Allah, cũng có những kẻ gây bất công với các đệ tử của Ngài. Allah, Đấng yêu thương các đệ tử của Ngài vô cùng, không thể chấp nhận việc họ bị đối xử bất công. Và Ngài cũng không yêu thích những kẻ gây bất công với các đệ tử của Ngài.


Những thảm họa đang chờ đợi những kẻ bạo ngược.

Theo hadith này,

Ở thế giới bên kia, những kẻ độc ác sẽ bị vùi trong bóng tối tăm tối nhất.

Họ sẽ không thể nhìn thấy xung quanh mình. Việc bị vùi trong bóng tối đen đặc quánh sẽ gây ra cho họ sự khổ sở và tra tấn lớn lao. Ngược lại, ánh sáng sẽ tỏa sáng trước mặt và bên cạnh những người có đức tin, họ sẽ nhìn thấy rõ ràng mình đang ở đâu và đang đi đâu.

Vậy thì

Con người sẽ mang theo cả bóng tối lẫn ánh sáng từ thế gian này sang thế giới bên kia.

Mặt khác, Thượng đế ta biết rõ những kẻ bất công, và Ngài báo tin rằng những kẻ này sẽ không thể thoát khỏi vòng lao lý của công lý thiêng liêng, và sẽ bị sỉ nhục và tan vỡ ở thế giới bên kia. Điều được đề cập trong hadith của chúng ta là…

tối om sòm

Câu nói này cũng có thể ám chỉ đến một kết cục khủng khiếp tương tự.


Sự bất công sẽ dẫn đến bóng tối vào ngày tận thế,

Việc kẻ độc ác không thể tìm thấy đường đi trong bóng tối vào ngày đó có nghĩa là hình phạt cho sự tàn ác của hắn sẽ rất khắc nghiệt và khủng khiếp.

Những kẻ độc ác,

Trên thế gian, họ đã gây ra sự áp bức, làm cuộc sống của người khác trở nên tăm tối, biến thế giới thành nhà tù đối với họ. Giờ đây, cảnh tượng bi thảm mà họ phải đối mặt vào ngày phán xét không gì khác ngoài sự báo ứng cho những gì họ đã gây ra cho người bị áp bức.


Sự đàn áp,

Hành động này thường được thực hiện đối với những người yếu đuối, bất lực, những người không có người thân hay người giúp đỡ ngoài Thượng đế. Những kẻ thực hiện hành động này là những người có trái tim đen tối, thiếu sự kính sợ Thượng đế. Bởi vì nếu họ có sự kính sợ Thượng đế trong lòng và được ban phước lành của sự hướng dẫn, họ sẽ suy nghĩ về hậu quả của những hành động của mình. Sự trừng phạt của những người như vậy vào ngày tận thế chính là sự báo ứng cho những hành động của họ trên thế gian này.


2. Sống bần tiện

Trong một hadith, Thánh Tổ (sallallahu alayhi wa sallam) đã yêu cầu người tin tưởng tránh xa và xa lánh những điều sau đây:

Vấn đề thứ hai là sự keo kiệt.

Sự diệt vong do tham lam có thể xảy ra ở thế giới này cũng như ở thế giới bên kia. Trong hadith, từ mà chúng ta dịch là tham lam…

“làm náo động” hoặc “làm ồn ào”

Từ này chỉ sự keo kiệt tột độ, không chỉ đối với tiền bạc mà còn đối với mọi việc và mọi điều tốt lành.


Sự keo kiệt,

Đó là một hành vi mà tôn giáo chúng ta không tán thành và coi là một thói xấu hủy diệt. Nó trái ngược với lòng hào phóng, một phẩm chất đạo đức và đức hạnh cao thượng.

Thượng đế ca ngợi những người hào phóng, còn những người keo kiệt thì bị coi là xấu xa.

Người keo kiệt là người quay mặt không cho đi những của cải, tài sản, ân huệ mà thực sự thuộc về Allah, mà Allah đã ban cho, cho những người của Allah. Allah đã mô tả những tính xấu này của con người như sau:


“Hãy nói: “Nếu các ngươi nắm giữ kho tàng ân huệ của Chúa ta, thì các ngươi vẫn sẽ giữ chặt tay mình vì lo sợ sẽ cạn kiệt khi chi tiêu; người ta vốn dĩ luôn keo kiệt.”


(17:100)

Sự hào phóng không phải là việc phung phí một cách bừa bãi; mà là việc cho đi một cách cẩn thận và biết trân trọng những ân huệ của Thượng đế dành cho con người. Thực vậy, Thượng đế đã phán bảo chúng ta tuân theo quy tắc này:


“Đừng bủn xỉn đến mức thắt chặt tay mình, nhưng cũng đừng quá lãng phí, nếu không thì sẽ hối hận và rơi vào cảnh khốn khó.”


(17/29, Kinh Thánh)

Trong các câu kinh, Allah ta’ala chỉ ra rằng những người tham lam, không chi dùng tài sản mà Ngài ban cho một cách hào phóng để giúp đỡ người nghèo, đang phạm phải một hành vi rất xấu xa, điều này sẽ không mang lại điều tốt lành mà chỉ mang lại điều xấu xa cho họ, hơn nữa, tài sản mà họ không chi dùng vì đường lối của Allah sẽ quấn quanh cổ họ vào ngày tận thế.

(xem Al-i İmran, 3/180)

Ngoài ra,

“Những người vừa keo kiệt lại còn khuyên nhủ người khác cũng keo kiệt thì là những người mà Thượng đế không yêu thích.”

được giới thiệu là.

(xem Nisa, 4/37)

Đấng Tiên Tri Muhammad (sallallahu alayhi wa sallam);


– Không thể có chuyện một người vừa là người có đức tin vừa là người keo kiệt.


(xem Nesai, Cihad 8),



– Người keo kiệt sẽ không được vào thiên đường.


(xem Tirmizi, Birr 41)

đã nêu rõ.

Vì rất sợ bị coi là keo kiệt, nên ông luôn nhắc nhở các đệ tử của mình rằng ông không phải là người keo kiệt. Câu cầu nguyện mà ông thường xuyên đọc cho thấy sự keo kiệt là một thói xấu như thế nào, nó thuộc mức độ xấu xa nào và cần phải cầu xin Allah tránh xa sự keo kiệt:


“Lạy Chúa tôi! Con xin được che chở khỏi sự keo kiệt, sự lười biếng, sự suy giảm trí nhớ do tuổi già, sự trừng phạt trong mồ mả, sự lừa gạt của kẻ phản Chúa, và sự bất an mà sự sống và cái chết có thể mang lại.”


[Bukhari, Tafsir Surah (16), 1]

Người mắc tật keo kiệt nên nhớ rằng cả Allah và Thánh Tổ đều không ưa tật keo kiệt, mọi người đều ghét người keo kiệt, và nên nghĩ rằng mình sẽ được những người thấy mình hào phóng yêu quý, nhờ đó mà thu hút được nhiều tình cảm. Họ cũng nên biết rằng việc tích lũy vàng thừa mà bản thân không dùng đến cũng chẳng khác gì việc tích lũy đá quý lấp lánh, không có ích lợi gì.


Nếu người giàu tham lam và người nghèo thiếu kiên nhẫn, trật tự và sự cân bằng của xã hội sẽ bị phá vỡ.

Vì trong một xã hội, vừa có người giàu, vừa có người nghèo. Họ cần phải giúp đỡ lẫn nhau.

Nếu không, như những ví dụ đã thấy trong suốt lịch sử và cả ngày nay, xung đột và đổ máu sẽ nổ ra trong xã hội. Điều này dẫn đến sự diệt vong của một xã hội. Con người bắt đầu coi việc đổ máu, việc coi những điều cấm kỵ là hợp pháp là điều chính đáng. Khoảng cách giữa giàu và nghèo càng lớn, sự áp bức càng gia tăng và mọi hình thức áp bức đều được thực hiện. Sự gia tăng và lan rộng của sự áp bức được coi là dấu hiệu cho thấy sự sụp đổ đang đến gần.

Vậy thì

Sự keo kiệt cũng là một trong những nguyên nhân gây ra sự bất công.

Chúng ta có thể nói rằng việc keo kiệt được nhắc đến cùng với sự đàn áp là dựa trên mối liên hệ như vậy.

Theo đó:

– Tránh xa sự bất công và cảnh báo người khác về điều đó là bổn phận của chúng ta. Đó là mệnh lệnh của Allah và Thánh sứ Ngài.

– Việc gây ra hoặc trở thành công cụ của sự áp bức cũng là một tội lỗi tương tự.

– Bất công là một trong những tội lỗi lớn. Bởi vì mỗi hành vi bất công đều là sự xâm phạm quyền lợi của người khác. Hình phạt ở ngày tận thế sẽ rất nghiêm khắc.

– Một người tự nhận là người có đức tin không nên gây bất công và bủn xỉn, mà phải công bằng và hào phóng.

– Tránh xa tính keo kiệt, tiết kiệm quá mức là một bổn phận đối với người Hồi giáo.


– Sự keo kiệt,

cũng là nguồn gốc của sự áp bức.

– Công bằng và hào phóng là phẩm chất tốt đẹp, còn sự ngược lại là bạo ngược và keo kiệt, đó là sự thấp kém và hèn hạ.

– Sự ham mê quá mức đối với những thú vui và của cải thế tục, sự keo kiệt sẽ đẩy con người đến tội lỗi và vi phạm các điều cấm kỵ của tôn giáo.

(xem Imam Nawawi, Riyazussalihin – Bản dịch và chú giải)


Với lời chào và lời cầu nguyện…

Hồi giáo qua các câu hỏi

Câu Hỏi Mới Nhất

Câu Hỏi Trong Ngày