“Giá như Kinh Qur’an này được ban xuống cho một người quan trọng ở một trong hai thành phố này thì tốt biết bao!” họ nói.
– Hai người vĩ đại được nhắc đến trong câu này là ai?
Anh/chị thân mến,
Ở đây không phải là hai người đàn ông, mà theo quan niệm của những người đa thần thì đó là
Mecca
và
Taif
Có những lời đồn đại rằng một người quan trọng trong thành phố sẽ trở thành một vị tiên tri.
Tuy nhiên, các nhà chú giải cho rằng ý nghĩa của câu này ở Mecca là:
Walid ibn Mughira;
Còn ý của Taif là gì thì
Urwa ibn Mas’ud as-Saqafi
họ đã nói rằng.
(Razi, Mefatih, chú giải về câu 31 của Surah Az-Zukhruf)
Dưới đây là bản dịch nghĩa của các câu kinh thánh có liên quan:
“Họ và tổ tiên của họ đều biết sự thật.”
Ta đã cho họ hưởng những phước lành của thế gian cho đến khi sứ giả mang lại sự giác ngộ đến. Khi sự thật được biết đến, họ nói: “Đây là phép thuật, chúng ta không tin điều này.” Họ lại nói thêm: “Sao Kinh Qur’an này không được ban cho một người quan trọng ở một trong hai thành phố này?” Phải chăng việc chia sẻ ân huệ của Chúa thuộc về họ sao? Ta đã chia sẻ sinh kế của họ trong đời này, và Ta đã nâng cao một số người hơn những người khác để một số người có thể sử dụng người khác. Ơn huệ của Chúa tốt hơn những gì họ tích lũy.”
(43:29-32)
Trong các câu trước, ví dụ về Hz. Ibrahim và cộng đồng của ông đã được đưa ra.
cuộc đấu tranh cho sự độc tôn của các vị tiên tri
đã được nhắc nhở.
Trong suốt chiều dài lịch sử, đã có hai thái độ đối với cuộc đấu tranh này:
Niềm tin và sự phủ nhận.
Để thực hiện phép thử mà Ngài muốn trên thế gian, Allah đã ban cho cả hai loại người những phước lành thế tục, cho họ cơ hội sống, các thế hệ nối tiếp nhau và cuối cùng đến lượt Thánh Muhammad (s.a.v) và cộng đồng của Ngài.
Khi Thánh Tổ Hồi giáo Muhammad (s.a.v.) truyền tải thông điệp thiêng liêng đến dân tộc của mình, những người không tin đã phản ứng phù hợp với nền văn hóa và giá trị của họ. Đối với họ, những thứ có giá trị là dòng dõi, sự giàu có, quyền lực, uy tín xã hội – những thứ vật chất, thuộc về thế giới và tất nhiên là phù phiếm; chỉ những giá trị này mới có thể làm cho con người trở nên vĩ đại.
Nếu sứ mệnh tiên tri là điều quý giá, thì đó không phải là vì Muhammad (s.a.v.), mà là vì chính họ.
Nó phải được gửi đến một trong những người có quyền thế ở Mecca và Taif.
Câu trả lời của Kinh Qur’an đối với lập luận sai lầm này cũng làm sáng tỏ những điểm mấu chốt của sự thay đổi xã hội và đạo đức mà Hồi giáo hướng tới:
Thượng đế ban cho mọi người những phước lành vật chất, hữu hạn và trần thế, như một thử thách; nhưng những phước lành tinh thần, quý giá trước Thượng đế và là ân huệ, như chức vị tiên tri, thì không ban cho tất cả mọi người, mà chỉ ban cho những người được chọn vì những phẩm chất ưu tú của họ. Ân huệ (phước lành) này tốt hơn, có giá trị hơn, và là phương tiện cứu rỗi và hạnh phúc cho con người, hơn cả sự quý tộc, giàu có và quyền lực mà họ coi trọng.
Với lời chào và lời cầu nguyện…
Hồi giáo qua các câu hỏi