– Trước mặt Allah ta, tôn giáo duy nhất là Hồi giáo, Allah ta đã chọn Hồi giáo làm tôn giáo và đã hoàn thiện tôn giáo của Ngài. Tôn giáo Kitô giáo hướng đến những người theo Kinh Thánh và Kinh Torah, đặc biệt Chúa Giê-su Kitô nhiều lần kêu gọi họ là “hậu duệ của những người bất trung tín”, “những người có đức tin yếu kém”.
– Kinh Qur’an cũng khẳng định rằng không có dân tộc nào mà chúng ta chưa từng sai sứ giả đến họ, và nhấn mạnh rằng Allah ta là Đấng không sinh ra và không được sinh ra, không có bạn, không có người giống, không có người ngang hàng và là Đấng Thượng Đế duy nhất.
– Quỷ dữ nhân-quỷ có thể gieo vào lòng người những lời lầm tưởng, khiến người ta tôn thờ những người thánh thiện như thần thánh, điều này được phép. Nhưng có những kẻ mà trong tâm trí và lòng dạ họ lại chứa đựng những mưu mô, sự phá hoại hiểm độc hơn cả những lời lầm tưởng mà ngay cả quỷ dữ cũng không thể nghĩ ra, và họ đã dốc toàn tâm, toàn lực, toàn năng lực của mình cho việc này. Hơn nữa, họ còn tự xưng là đang phục vụ đạo Hồi.
– Chúa Trời toàn năng chọn sứ giả từ cả loài người lẫn thiên thần, và thậm chí còn cho biết rằng ngay cả động vật cũng có những cộng đồng riêng của chúng, vậy thì những người không thể sánh bằng cả một con vật thì làm sao có thể hiểu được điều này.
– Có mệnh lệnh nào về việc “hãy trở thành một cộng đồng duy nhất” hay không? Quan điểm của ông/bà về những người cho rằng, theo sự hướng dẫn của Kinh Qur’an, tức là chỉ tôn thờ Allah là Thượng đế duy nhất, thì mọi quy định trong các sách thiêng liêng khác đều bị bãi bỏ và vô hiệu, như một số người chuyên nghiên cứu Hadith đã tuyên bố, mà điều này không liên quan gì đến kinh Qur’an?
– Những người giải thích lời của Allah (ta) bằng nhiều lời truyền lại có sự khiêm nhường không?
– Trong khi đó, Allah ta phán rằng chiến tranh là bổn phận của cộng đồng đạo Hồi, cho dù họ có thích hay không thích đi nữa. Tuy nhiên, chính Allah ta cũng phán rằng trước đây, loài người chỉ là một cộng đồng duy nhất, rồi Ngài đã chia họ thành nhiều cộng đồng khác nhau, ban cho mỗi cộng đồng một con đường, một luật lệ riêng để họ có thể tranh tài với nhau trong việc làm thiện.
– Vậy thì, nếu họ không bị tấn công về thân thể, tài sản, danh dự hay tính mạng, mà lại dùng mọi thủ đoạn, mưu kế để gây chiến, lén lút thâm nhập khắp mọi nơi, và âm thầm nuôi lòng thù hận đối với bất cứ ai không tuân theo quan điểm hay tín ngưỡng tôn giáo của họ, thì liệu đây có phải là lý do chính khiến họ đến và đi một cách kỳ lạ như vậy không?
Anh/chị thân mến,
Trước hết, chúng ta cần lưu ý rằng,
Câu hỏi này có vẻ như là sự kết hợp của nhiều suy nghĩ phức tạp và vì vậy khá khó hiểu. Tuy nhiên, chúng tôi sẽ cố gắng trả lời những vấn đề mà chúng tôi có thể xác định được trong câu hỏi mà không đi sâu vào chi tiết:
a) Có mệnh lệnh nào nói rằng “hãy trở thành một cộng đồng duy nhất” không?
Nguyên nhân của vấn đề
“Trong mắt Allah, tôn giáo duy nhất là Hồi giáo.”
Từ câu nói: “Thượng đế đã chọn Hồi giáo làm tôn giáo và đã hoàn thiện tôn giáo của Ngài…”, ta có thể tìm ra câu trả lời cho điều này.
Dưới đây là bản dịch của câu đầu tiên trong câu văn này, được trích từ một đoạn kinh:
“Trước mặt Chúa Trời”
Đạo Hồi là đạo chân chính.
.
Còn những người được phát sách thì sau khi họ nhận được thông tin.
, s
Vì lòng đố kị mà họ đã bất hòa. Ai phủ nhận những dấu hiệu của Allah…
hãy biết rằng, sự trừng phạt của Allah đến rất nhanh chóng.”
(3:19 Al-i Imran)
Được đề cập trong câu thơ này
“Hồi giáo”
Ý muốn nói là, mặc dù tất cả các tôn giáo đều là tôn giáo chân chính, nhưng tên riêng của tôn giáo cuối cùng của tất cả chúng là
“Hồi giáo”
Việc được nhắc đến với danh hiệu đó là đặc điểm nổi bật nhất của các tôn giáo chân chính, trong tôn giáo Hồi giáo là
-không thể thay đổi-
là vì họ chia sẻ những nguyên tắc cơ bản của đức tin.
Kết quả là: Những người xa rời khỏi các nguyên tắc cơ bản của đức tin Hồi giáo, hoặc một phần của chúng.
“tôn giáo chân chính”
cũng được coi là đã mất đi bản sắc của mình.
– Các học giả Hồi giáo đã bàn luận về câu thơ này trong kinh Koran
“Những người được ban cho sách”
đã có những cách hiểu khác nhau về việc những người này đang ám chỉ ai. Có thể liệt kê những cách hiểu này như sau:
1.
Ở đây, “Ehl-i Kitab” mà bài viết chỉ trích là:
Đó là người Do Thái.
Khi gần mất, Moses đã giao phó Kinh Torah cho bảy mươi học giả Do Thái, bổ nhiệm họ làm người bảo quản. Một thế kỷ sau, con cái của những học giả này, mặc dù đã nắm vững kiến thức trong Kinh Torah, nhưng vì lòng ghen tị, đố kị và lợi ích thế tục…
(với những bình luận sai lệch)
họ bất hòa và xô xát nhau…
2.
Ý nghĩa của những điều này là,
Họ là người theo đạo Cơ Đốc.
Những người này, sau khi biết rằng Chúa Giê-su là người của Chúa và là sứ giả của Ngài, đã bất đồng và một số người trong số họ
“Con trai của Chúa”
họ bắt đầu bảo vệ quan điểm đó. Thật không may, ngày nay phần lớn họ tin vào niềm tin ba ngôi này.
3.
Ý nghĩa của những điều này là,
cả người Do Thái lẫn người Kitô giáo.
Mặc dù đã được biết đến sự thật rằng không có thần linh nào khác ngoài Allah, nhưng các thế hệ sau đó đã lạc lối. Người Do Thái đã tôn thờ Uzair, còn người Kitô giáo thì tôn thờ Chúa Giê-su. Tuy nhiên, khi thấy vị tiên tri cuối cùng mà họ mong đợi không phải là người của họ,
“Chúng ta, những người có kinh sách, xứng đáng hơn những người Quraysh mù chữ/không có kinh sách này để làm việc này.”
và bằng cách đó, họ đã phủ nhận sứ mệnh tiên tri của Thánh Muhammad (s.a.v.).
(xem Razi, chú giải về câu kinh thánh liên quan)
4)
“Trước mặt Chúa Trời”
“Đạo Hồi là tôn giáo chân chính”
Ý nghĩa của câu nói trên là đạo Hồi, tôn giáo duy nhất và chân chính về sự nhất thần, do Thánh Tổ Muhammad (s.a.v) mang đến. Allah không chấp nhận bất kỳ tôn giáo nào khác ngoài đạo Hồi.
(xem chú giải của Beydavi về câu kinh thánh liên quan)
b) Câu hỏi: “Theo quan điểm của ông/bà, những người cho rằng theo sự hướng dẫn của Kinh Qur’an, tức là chỉ lấy Qur’an làm Thượng đế, thì tất cả các Kinh Thánh khác đều bị vô hiệu hóa và không còn giá trị nữa, như một số người truyền bá hadith (truyền thuyết) không liên quan đến kinh Qur’an đã tuyên bố, thì sao?” Câu trả lời như sau:
– Trước hết, chúng ta hãy nói điều này:
-theo khả năng của chúng tôi-
Chúng tôi không có mục đích nào khác ngoài việc nói ra những điều mà chúng tôi biết là đúng đắn. Bởi vì, như Bediuzzaman Said Nursi đã nói,
“Lòng kính trọng đối với lẽ phải là tối thượng, không có bất kỳ điều gì đáng nhớ nào được hy sinh; và không nên hy sinh.”
– Vâng, chúng tôi
-Giảng dạy về truyền thống của Thánh Tổ (sallallahu alayhi wa sallam)-
Chúng tôi theo đa số các học giả, những người tin rằng hadith là nguồn luật thứ hai của tôn giáo Hồi giáo sau Kinh Qur’an. Tuy nhiên, chúng tôi cũng tin rằng bên cạnh những hadith xác thực, còn có một số hadith yếu và thậm chí cả hadith bịa đặt. Và theo nguyên tắc, chúng tôi không hành động dựa trên những hadith đó.
– Như những lời giải thích trên đã nêu rõ, chúng tôi không bác bỏ hadis. Chúng tôi cũng tin tưởng vào những thông tin chính xác trong các hadis mà các nhà nghiên cứu hadis đã ghi chép lại…
– Câu trả lời đầy đủ cho câu hỏi của bạn: “Có mệnh lệnh nào về việc ‘hãy trở thành một cộng đồng duy nhất’ không?” là như sau: Không có một câu lệnh rõ ràng nào như vậy trong kinh Koran, nhưng có những câu và hadith (truyện truyền lại lời dạy của Thánh Tổ) có ý nghĩa tương đương. Dưới đây là một vài ví dụ:
1.
“
Chúng ta đã sai ngươi đến để báo tin mừng và cảnh báo cho toàn thể nhân loại. Nhưng phần lớn nhân loại không biết điều đó.”
(Sebe, 34/28)
Trong câu kinh mà tôi đã trích dẫn, không có ngoại lệ nào dành cho người Do Thái. Do đó, ý nghĩa của câu kinh này là:
“Hỡi nhân loại, hãy cùng nhau theo đạo Hồi và trở thành một cộng đồng duy nhất.”
có dạng như vậy.
2. “Chúng Ta đã ban cho mỗi người các ngươi (mỗi vị tiên tri) một luật lệ và một con đường rõ ràng.”
(Al-Maidah, 5/48)
Trong câu kinh Qur’an này, điều được nhấn mạnh là mỗi vị tiên tri đều có một bộ luật, một tôn giáo riêng mà phải tuân theo trong thời đại của họ.
– Có thể nói rằng, trong luật hiện đại, luật Hiến pháp ràng buộc tất cả mọi người, thì mỗi tôn giáo cũng là một hiến pháp thiêng liêng, một hệ thống thần thánh mà các cộng đồng liên quan phải tuân theo trong thời kỳ của nó. Chỉ những tôn giáo đến với một cộng đồng cụ thể mới ràng buộc cộng đồng đó.
Một tôn giáo phổ quát như đạo Hồi, hướng đến tất cả mọi người, thì liên kết tất cả mọi người.
– Cũng như, như đã biết, khi một số điều khoản của bất kỳ hiến pháp hay luật nào của con người được sửa đổi, tất cả mọi người phải tuân theo hình thức cuối cùng của luật đó. Tương tự như vậy, các vị tiên tri qua các thời đại, mặc dù cùng chung những nguyên tắc cơ bản của đức tin, nhưng đã thiết lập những nguyên tắc khác nhau trong phần luật, đạo đức và nghi lễ tôn giáo mà chúng ta gọi là luật Hồi giáo. Chỉ những người không nhận được mặc khải dưới dạng sách hay kinh điển mới bị ràng buộc bởi kinh điển trước đó trong những vấn đề này.
Nhìn vào sự thật qua lăng kính của nguyên tắc này, chúng ta thấy rằng: Hồi giáo là tôn giáo cuối cùng và sở hữu cuốn kinh thánh vĩ đại nhất, bao gồm và xác nhận một số chân lý của các cuốn kinh thánh trước đó như Torah và Phúc Âm. Vì vậy, việc Hồi giáo phụ thuộc vào bất kỳ tôn giáo nào trước đó là điều không thể tưởng tượng được.
Vì vậy, tôn giáo Hồi giáo là tôn giáo duy nhất mà tất cả mọi người phải tuân theo với tất cả các nguyên tắc của nó, từ ngày nó ra đời cho đến ngày tận thế, và là tôn giáo duy nhất được Allah chấp nhận.
Đó là tôn giáo. Bởi vì, luật lệ của nó giờ đây đã có hiệu lực.
3.
Theo truyền thuyết, trong một dịp nào đó, Thánh Tổ (sallallahu alayhi wa sallam) đã phán như sau:
“Tôi thề với Chúa, Đấng nắm giữ linh hồn tôi, nếu Moses còn sống, thì chắc chắn ông ta sẽ phải tuân phục tôi!”
(xem Ahmed b. Hanbel, 3/338; Ibn Abi Shayba, 5/312; Abu Ya’la, 4/102)
Vậy thì,
Nếu như Moses còn sống, chắc chắn ông cũng sẽ tuân theo luật Hồi giáo của Muhammad và phục tùng ông!
Xin Chúa ban cho chúng ta sự hướng dẫn, đừng để chúng ta lạc lối, Amen!
– Vị lãnh đạo tâm linh của thế kỷ, Bediüzzaman, cũng đã tuyên bố rằng tôn giáo Hồi giáo hướng đến tất cả mọi người. Những phát ngôn liên quan được trích dẫn như sau:
“Đấng Tiên Tri Muhammad, hòa bình và phước lành của Thượng đế ở trên Ngài,
Được gửi đến nhân loại với tư cách là người hướng dẫn, lãnh đạo và là tấm gương sáng.
Để loài người có thể học hỏi từ Ngài những nguyên tắc trong đời sống xã hội và cá nhân, và làm quen với việc tuân theo luật pháp ý chí của Đấng Sáng tạo toàn năng, và hành động theo sự hướng dẫn của Ngài.
(Lem’alar, trang 81)
Tóm lại, điều này có nghĩa là: Thánh Tổ Hồi giáo Muhammad (s.a.v) được sai đến để chỉ dẫn và hướng dẫn tất cả mọi người. Tất cả mọi người sẽ học được mọi thứ họ cần trong cuộc sống từ Ngài.
c.
Về câu hỏi: “Những người giải thích lời của Allah (ta) bằng nhiều lời truyền lại có sự khiêm nhường không?”, câu trả lời của chúng tôi là:
Sau việc giải thích Kinh Qur’an bằng chính Kinh Qur’an, thì cách giải thích Kinh Qur’an lớn nhất là thông qua truyền thống và lời dạy của Thánh Tổ (sallallahu alayhi wa sallam), tức là Sunnah và Hadith.
“Chúng ta đã truyền đạt cho ngươi Kinh Qur’an để ngươi giải thích cho mọi người những điều đã được truyền đạt cho họ, để họ suy ngẫm và hiểu được.”
(An-Nahl, 16/46)
Trong câu kinh Qur’an có nội dung tương tự, chức năng giải thích của hadith được nhấn mạnh rõ ràng.
Vậy nên, những hadith xác thực của Thánh Tổ (sallallahu alayhi wa sallam) giải thích các câu kinh là sự giải thích lớn nhất của các câu kinh. Bởi vì trong câu kinh này, người ta cũng đề cập đến Sunnah của Thánh Tổ (sallallahu alayhi wa sallam). Các vị Sahaba như Ibn Masud cũng hiểu như vậy. Thật ra, Thánh Tổ (sallallahu alayhi wa sallam)
“tuyên bố rõ ràng”
Nhiệm vụ giải thích Kinh Qur’an như đã được đề cập không thể được thực hiện theo cách khác được!…
– Theo truyền thuyết, Abdullah ibn Masud đã nguyền rủa những người phụ nữ xăm hình và nối tóc.
Đến những người nói rằng “không có điều gì như vậy trong Kinh Qur’an”
và trả lời như sau:
“Trong Kinh Qur’an có câu: ‘Hãy nhận những gì mà Nhà tiên tri truyền đạt cho các ngươi, và hãy tránh xa những điều mà Ngài cảnh báo.’ Tôi đã nghe nói rằng Nhà tiên tri Muhammad đã nguyền rủa những người phụ nữ làm hình xăm và nối tóc.”
Ông coi truyền thống/hadith của Thánh Tổ (s.a.v.) là lời giải thích/bình luận về Kinh Qur’an.
Tương tự, Imam Shafi’i cũng dựa vào cùng một câu kinh để chấp nhận các lời truyền lại (hadith) là một cách giải thích Kinh Qur’an.
(xem Razi, chú giải về câu kinh thánh liên quan)
– Trang web của chúng tôi có rất nhiều thông tin liên quan đến chủ đề này.
– Những lời lẽ trong hadith chính xác mà chúng ta sẽ trích dẫn là bằng chứng rõ ràng cho thấy những lời truyền lại như vậy là sai sự thật:
“Hãy chú ý, cùng với Kinh Qur’an, tôi còn được ban thêm một điều nữa. Hãy chú ý, chẳng mấy chốc sẽ có một người đàn ông béo múp, nằm dài trên ghế, nói rằng: ‘Hãy xem Kinh Qur’an; điều gì được cho phép trong đó thì hãy coi là được phép, điều gì bị cấm thì hãy coi là bị cấm…’”
(Abu Dawud, as-Sunna, 6)
– Một truyền thuyết khác nêu bật những điểm sau đây, mang trong mình một lời cảnh báo nghiêm túc:
“Đừng! Ta không muốn thấy một người trong các ngươi đang ngồi yên trên ghế của mình, rồi khi có một điều răn hay một điều cấm nào đó được ban hành, lại nói: “Ta không biết điều này, ta chỉ tuân theo những gì có trong Kinh Allah mà thôi.”
(Abu Dawud, as-Sunna, 6)
Tóm lại,
Trong mắt Chúa Trời, tôn giáo đúng đắn là Hồi giáo. Nguồn gốc của Hồi giáo là Kinh Qur’an và Sunnah.
Với lời chào và lời cầu nguyện…
Hồi giáo qua các câu hỏi